MỘC GIA TRANG

"…Hãy sống như đời núi, vươn tới những tầm cao…"
Danh mục: Viết cho Danh Lâm Mỹ Phương

Vu vơ

THÁNG 017

Chiều vắng thả hồn mộng với mơ
Bóng ai chợt đến rất tình cờ
Nắng tắt, hoàng hôn như chợt tỉnh
Tỉnh rồi sao mắt vẫn ngẩn ngơ?

Huỳnh Bá Phúc
(Đã đăng Tạp chí hoa sứ – Đại học Đại cương Thủ Đức – 1998)

(Thi đàn Việt Nam)

Tương tư

THÁNG 025

Nụ cười ai đó vô tư quá

Đốt cháy lòng ta những nhớ nhung

Dẫu chẳng xa gì mà vẫn lạ

Bởi chăng người ấy mãi lạnh lùng

Huỳnh Bá Phúc

Đêm 15/04/1998

Tam khúc

THÁNG 025

Một trời mây trắng thênh thang nhớ

Yêu nửa vầng trăng, nửa trái tim

Vì ai hờ hững xa xôi quá

Lạc nửa vầng trăng trong nửa tim.

oOo

Mưa mang day dứt, mưa nhung nhớ

Mưa nhớ người yêu, mưa chửa tan

Mưa tan một nửa, mưa ngơ ngẩn

Mưa ngẩn ngơ hoài, mưa mênh mang.

oOo

Ta đã yêu ai từ dạo đó

Một thời hoa nắng trắng trang thơ

Tình ta như chiếc thuyền nan nhỏ

Lướt giữa dòng hoa nắng trắng xôn xao…

Huỳnh Bá Phúc

20/12/1997 – 23/03/1998

Hoa nắng

THÁNG 023

Ta đã yêu ai từ dạo đó

Một thời hoa nắng trắng trang thơ

Tình ta như chiếc thuyền nan nhỏ

Lướt giữa dòng hoa trắng nắng xôn xao…

Huỳnh Bá Phúc

20/12/1997

Phản ứng tình yêu

THÁNG 023

(Viết cho Danh Lâm Mỹ Phương)

Chiếc là vàng rơi bên cửa

Làm xúc tác của tình xanh

Đôi mắt em là kết tủa

Một thoáng mơ mộng tình anh

Huỳnh Bá Phúc

01/11/1997

Thuộc danh mục: Huỳnh Bá Phúc, Ký ức học trò, Thơ 6 chữ, Viết cho Danh Lâm Mỹ Phương | Không cho phép bình luận