Cô đơn
THÁNG 0130
ĐÓA HOA VÔ THƯỜNG
Từ cõi vô thường em đến đây
Chiều nghiêng nắng nhẹ phủ vai gầy
Môi thơm nụ thắm hương vờn mãi
Mắt biếc hồ xanh sóng gợn đầy
Hờ hững tóc thề mây trắng lộng
Mơ màng áo lụa gió thu bay
Biệt ly… đổ lạnh màu trăng úa
Vướng mãi hồn ai những dấu giàySG10.01.2018
Hàn Phong
Cô đơn
Tim nồng khắc khoải vẫn còn đây
Chỉ vắng bờ vai tựa liễu gầy
Đợi sắc vô thường ru cõi ảo
Chờ hương huyễn mộng thoảng đêm đầy
Tình si lạc lõng hoài chưa ngỏ
Nét ngọc mơ màng cũng chẳng bay
Hỏi bóng trăng sầu đang tĩnh lặng
Làm sao để nỗi nhớ thôi giày
Huỳnh Bá Phúc
30/01/2018
Bài viết khác cùng thư mục, mới hơn:
Bài viết khác cùng thư mục, cũ hơn: