MỘC GIA TRANG

"…Hãy sống như đời núi, vươn tới những tầm cao…"

Chốn giang hồ

THÁNG 0314

562838_105021119648448_1014163895_n

Cảnh Sài Gòn

Ngó cảnh Sài Gòn thiệt ngán sao
Người mang mặt nạ kẻ đeo bao*
Ô tô nhả khói như rồng lượn
Xế nổ tuôn hơi tựa núi trào
Đụng chỗ kẹt xe xờ cả tóc
Nhằm nơi ngập nước rụng luôn mao (lông)
Phải đây địa ngục trần gian nhỉ?
Dám chắc mười mươi trật ngõ nào

Tú lòng…thòng

CHỐN GIANG HỒ

Buồn cười mấy bé tự xưng sao
Trong ví kè kè mấy cái bao
Quần lửng khoe chân mông lấp ló
Áo thun trễ cổ ngực phun trào
Đong đưa thế đấy e nhiều mỡ
Đỏng đảnh như vầy chắc lắm mao
Chẳng biết ngàn đô em có được?
Ai mê muốn thử, nhảy vô nào!

Huỳnh Bá Phúc
14/03/2013

CẢNH PHÒNG MỔ

Thuốc ngấm từ từ mắt lóe sao
Nhìn qua, bác sĩ đã xong bao
Phen này chắc mẩm xu đành chảy (tốn tiền)
Chút nữa đương nhiên máu sẽ trào
Lạy phật trước sau đừng ủi tóc
Cầu trời trên dưới giữ nguyên mao
Chứ không ít bữa mà ra viện
Vợ nắm vô đâu để…dạy nào

Tú lòng…thòng

NHỦ LÒNG

Đau bệnh thôi đành chịu chớ sao
Chữa rồi phải xỉa cái phong bao
Thuốc thang tốn bạc làm tâm mệt
Tiền viện hao xu khiến lệ trào
Dặn trẻ học hành thành bác sĩ
Khuyên mình phấn đấu đoạt cờ mao
Mới mong cuộc sống cho sung sướng
Hết cảnh lo toan cố tật nào

Nuthihanh Ton

CẢNH NGẬP NƯỚC

Nước ngập lên rồi mệt chứ sao
Nhìn xe chết máy biết là bao
Phàm phu tục tử banh mồm chửi
Liễu yếu đào tơ nước mắt trào
Kéo váy, xăn quần xơ tóc trán
Nẹt bô, xả nước tuột lông mao
Nếu mà có của mua tàu thủy
Khắp phố ông bơi, sợ đứa nào

Tú lòng…thòng

UNG THƯ

Chợ búa bây giờ ngán ngẩm sao
Thức ăn hóa chất tẩm từng bao
Chưa nhai hết lượt nghe nhờn nhợn
Vừa nuốt qua xong đã ói trào
Thịt đỏ tươi ròng xơi thủng ruột
Rau xanh mập ú xực vàng mao
Ung thư khắp nước trời ơi oải
Đầu độc nhau thôi hết sống nào

HANSY

ĐÀNH VẬY

Cứ phóng đại đi chắc chẳng sao
Nếu xe bị hỏng có anh bao
Vít ga hết cỡ dòng tuôn chảy
Rồ máy thật to nước tóe trào
Hai đứa ngồi sau tung tóc rối
Ba thằng đi cạnh uớt lông mao
Qua rồi xin lỗi người ta vậy
Đường xá như ni biết thế nào

Khuyết Danh

SA CƠ

Số kiếp do trời biết được sao
Thất thời, lỡ vận phải gom bao (đi móc bọc đó)
Khi giàu lắm bạn, người yêu đến
Lúc khó không ai, nước mắt trào
Trả nợ ngày đêm vàng cả mắt
Lo tiền suốt tháng bạc luôn mao
Ông trời quả thật công bằng đó
Cờ bạc, tàn thân, trách kiểu nào!

Huỳnh Bá Phúc
15/03/2013

GẶP BÃO

May mà giọt rớt chẳng làm sao
Chỉ có riêng mình gió bão bao
Tóc ướt mày lem vì nước xiết
Môi thâm mắt đỏ bởi mưa trào
Chiếc xe đẩy mệt như cần cối
Hàng sấu lay mừng giống tiết mao
Lụt lội tội tình thân liễu yếu
Ai là quân tử giúp cho nào?

Quỳnh Như

NÚP BÓNG TÙNG

Đã bão còn mưa tội vậy sao
Nam thanh nữ tú xiết đời bao
Đậy bưng phía nọ mặt sau hỏng
Che chắn bên kia chỗ ấy trào
Giông rít từng cơn nghe lạnh gáy
Mưa gào mấy loạt thấy chờn mao
Đào tơ mỏng mảnh đừng ra gió
Bám trụ kình thiên sẽ ổn nào

HANSY

KỆ

Nhìn trời nhấp nháy nổi đầy sao
Hứng chí tay liền vội móc bao
Một phát đàng hoàng que rực cháy
Hai hơi dứt khoát khói tuôn trào
Toàn thân nhẹ hẫng ngay đơ cẳng
Khắp thể phiêu bồng dựng đứng mao
Nám phổi, ung thư. Ừ, mặc xác
Tú tui cứ hút sợ chi nào

Tú lòng…thòng

THẾ LÀ SAO?

Thắc mắc bây giờ hỏi tại sao?
Trên trời dưới đất biết nhiêu bao
Không cài thiệt kỹ nên từ loạn
Chẳng đóng cho xong khiến chữ trào
Tủ sách chưa soi, ham thử máu?
Kho vần khó chọn, khoái dùng MAO?
Bà con cô bác luôn than thở
Mà cứ họa sung, nghĩa thế nào?

Nuthihanh Ton

TẠI TÚ MÀ RA

Bởi vì Tú ấy bảo không sao
Sơ sệt cái chi đã có bao
Ngửa cổ nghiêng bình bầu rượu dốc
Buông tay xuống bút túi thơ trào
Chẳng may lỡ viết nên vò tóc
Đã chót đành ghi phải bứt mao
Đối họa cho vui thôi khỏi kể
Thấy hay thì hãy bấm like nào

Khuyết Danh

CHỊU CHƠI

Ai mà muốn ngủ chỗ năm sao
Có tốn vài đồng để Tú bao
Bạc nọ dề dề sông vẫn chảy
Vàng kia khối khối núi đang trào
Làm cho lão chủ ngồi xừng tóc
Khiến cả anh bồi đứng xoắn mao
Vốn biết dân thơ toàn máu nghệ
Đã chơi cứ phải ngại chi nào

Tú lòng..thòng

Bài viết khác cùng thư mục, mới hơn:
Bài viết khác cùng thư mục, cũ hơn: