Trống vắng

Nơi đất khách nhớ về em yêu

Chiều trở rét lòng hiu hiu quạnh

Chỉ có cây đàn – người bạn – cùng ta chia sẻ

Nỗi buồn trống vắng khôn nguôi…

Huỳnh Bá Phúc

13/11/1998

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Bài đăng Mới hơn Bài đăng Cũ hơn Trang chủ