Ôi!
Giữa trưa trời nắng nóng oi oi
Mặc sắc phục xanh nổi quá thôi
Miệng ngậm còi đồng kêu toét toét
Tay cầm gậy sắt múa loi choi.
Môi xinh chúm chím, nhiều anh té
Má phấn hây hây, lắm chú toi.
Liệu dáng như vầy dân có sợ?
Có còi, không súng, để nhìn thôi!
Huỳnh Bá Phúc
28/02/2013
Dáng thơ
Hoàng hôn phủ ánh chiều tà
Chợt đâu một bóng ngọc ngà bên cây
Y như giấc mộng giữa ngày
Gió mang hương tóc chuốc say lòng người
Nguyên sơ vẻ đẹp rạng ngời
Cho trăng rụng xuống môi cười thành thơ
Huỳnh Bá Phúc
28/02/2013
Đối thơ với Lí Lắc
VU VƠ
Chiều vắng thả hồn mộng với mơ
Bóng ai chợt đến rất tình cờ
Nắng tắt, hoàng hôn như chợt tỉnh
Tỉnh rồi sao mắt vẫn ngẩn ngơ?
Huỳnh Bá Phúc
1998
Thuyền chở tình ai bến sông xưa
Đò ngang hai chuyến chẳng sao vừa
Lắt lay cúc gọi vàng thương nhớ
Tím sầu dạ héo tím bài thơ.Lí Lắc
26/02/2013
Tím sầu dạ héo tím bài thơ
Thuyền đã đi xa bến vẫn chờ
Để tình đứng lặng bên bờ mãi
Mấy độ cúc vàng vẫn ngẩn ngơ
Huỳnh Bá Phúc
26/02/2013
Mấy độ cúc vàng vẫn ngẩn ngơ
Tương tư một nỗi lệ hoen mờ
Bèn nâng chéo áo lau thay… giấy
Gió nghịch bay vào… lạnh cứng đơLí Lắc
26/02/2013
Gió nghịch bay vào… lạnh cứng đơ
Chau mày, trách gió… cả gan sờ
Cúc vàng đẫm lệ, không an ủi
Lại còn… nghịch dại, rõ thờ ơ!
Huỳnh Bá Phúc
26/02/2013
Lại còn nghịch dại, rõ thờ ơ!
Chị giận run lên tự nãy giờ
Ghét mặt ai chơi trò… dấm dớ
Chỉ là uống rượu hứng, ngâm thơLí Lắc
26/02/2013
Chỉ là uống rượu hứng ngâm thơ
Sao giận mần chi đến… cứng đờ
Gió dại thôi thì… thây kệ gió
Chúng mình đủng đỉnh… cứ ngâm thơ
Huỳnh Bá Phúc
26/02/2013
Chúng mình đủng đỉnh… cứ ngâm thơ
Rượu quý bình châu thiếp đứng chờ
Thết đãi anh hùng tuy đạm bạc
Cung đàn tay thoắt tấu ngu ngơLí Lắc
26/02/2013
Cung đàn tay thoắt tấu ngu ngơ
Cả một trời thơ hóa dại khờ
Rượu quý còn chưa lần uống cạn
Vậy mà say đến… mặt trơ trơ
Huỳnh Bá Phúc
26/02/2013
Vậy mà say đến mặt… trơ trơ
Chẳng nhẽ anh đây cố giả vờ
Rượu mới vài tuần nay… lật gọng
Trăng còn chưa rụng đã nằm… đơLí Lắc
26/02/2013
Trăng còn chưa rụng đã nằm… đơ?
Không phải đâu em, chỉ thẩn thờ
Rượu chẳng say đâu, người vẫn tỉnh
Chỉ là đang mộng giữa vườn thơ
Huỳnh Bá Phúc
26/02/2013
Thật nhanh, mới đây đã hơn năm năm rồi. Đây là lần đối thơ với người bạn mà mình rất quý. Khi đó, mình đang trên chuyến xe đi công tác. Các bài thơ đối được làm trong gần 60 phút, trong tình trạng sóng 3G chập chờn và Facebook thường xuyên mất kết nối.
Một thời gian dài ít gặp lại người bạn này. Mình cũng mất tài khoản Facebook cũ nên không còn danh sách bạn bè.
Có những mối quan hệ ngắn ngủi nhưng khi mất đi lại để lại trong lòng nhiều tiếc nuối…
Huỳnh Bá Phúc
08/03/2018
Tự tình
Anh đã thấy em ôm đàn trong nắng
Nét thanh cao che lấp cả trời xuân
Nụ cười duyên khiến cho gió phải dừng
Cây đứng lặng nhìn mắt em lóng lánh
Anh cũng chỉ gã phàm phu thô kệch
Mượn vần thơ để giả kẻ thi nhân
Suốt cuộc đời ôm mộng giữa hồng trần
Mơ tri kỷ để đời hoài cô quạnh
Anh không dám mơ được dìu gót ngọc
Chỉ mong làm tri kỷ của đời nhau
Dẫu biết đó là ước mộng quá cao
Vẫn cứ đợi trong vòng đời hư ảo
Huỳnh Bá Phúc
25/02/2013
Lặng nhìn xuân
Vậy đó cuối cùng xuân cũng đến
Tình già thêm tuổi vẫn buồn tênh
Dán câu đối đỏ, duyên chưa thắm
Trưng nhánh mai vàng, tình chửa nên
Hẹn ước cố tìm nhưng chẳng thấy
Yêu thương gắng giữ vẫn không bền
Nhìn xuân vùn vụt trôi qua mãi
Để nụ tầm xuân trong lãng quên
Huỳnh Bá Phúc
24/02/2014
Họa thơ "Thất tình trong mơ"
Trong mơ ai đã thất tình
buồn không ?
chỉ thấy bóng mình…ngác ngơ
ngậm ngùi ghép mảnh tình mơ
cầm yêu như gió hững hờ…lại rơi!Gánh hờn dỗi… bước đơn côi
tìm trong đáy cốc li bôi còn gì
bây chừ từ tạ…em đi
bữa sầu nâng chén liêu bi một mình!Yêu ơi! sao nỡ…vô tình?
bỏ ta trong mộng một mình liêu trai
tàn đêm mò dấu hình hài
tìm yêu trong mộng…trượt dài đớn đau!Ái Nhân Thi Sĩ
Tìm yêu trong mộng… trượt dài
đớn đau!
Bao giờ tỉnh giấc liêu trai
Để lòng thôi hết nhớ ai
Trái tim rũ bỏ cơn say… quay về
Gánh tình vượt dốc cơn mê
Nhặt yêu từng mảnh, gom về trong thơ
Không còn để gió ngu ngơ
Thêm lần hờ hững, thẩn thờ… rớt yêu
Mưa xuân tỉnh giấc mộng chiều
Thực trong ảo, vẫn buồn thiu một mình
Ngồi trông cơn gió lặng thinh
Vu vơ tìm mãi bóng hình trong thơ
Huỳnh Bá Phúc
23/02/2013
Họa thơ "Bỏ cơm trưa"
Giận chồng mới bỏ bữa cơm trưa
Uống nước cầm hơi mãi chẳng vừa
Giữa buổi mày nhăn, đi lảo đảo
Tan tầm bụng réo, bước đung đưa
Dọn đồ vứt tạm vào ngăn tủ
Xách cặp phi vù tới quán Xưa
Vội vã kêu liền hai bát phở
Ăn xong tráng miệng cốc kem dừaPhương Nguyên
Ăn xong tráng miệng cốc kem dừa
Tự hứa từ nay chẳng… khó ưa
Có giận có buồn, không… lảo đảo
Lỡ hờn lỡ mát, chẳng… đung đưa
Làm cho nóng hổi bàn ăn nguội
Sắp lại gọn gàng mớ cải thừa.
Mới giận đã tìm ra quán phở
Chồng sang hàng xóm… chết em chưa!
Huỳnh Bá Phúc
23/02/2013
Mộng của gió
Gió thức năm canh ngồi đếm sao
Đếm thương, đếm nhớ chực dâng trào
Cho tình vương vấn không phai dấu
Để nhớ dạt dào chẳng vụt mau
Ký ức nhạt nhòa thành kỷ niệm
Mộng đời hư ảo hóa chiêm bao
Tàn canh, trở lại đời hư – thực
Gió vẫn cô đơn như thưở nào
Huỳnh Bá Phúc
12/02/2013
Đối đáp thơ với Trường Phi Bảo
Nỗi lòng
(Tặng em Trần Phạm Bảo Bình)
Trần gian lắm nỗi đa đoan,
Tình đầu dù nặng, duyên còn đong đưa.
Phạm vào ký ức ngày xưa
Giờ đây tâm vẫn còn chưa vơi sầu.
Bảo lòng quên – có được đâu
Vết thương in đậm, tình đầu khó phai.
Bình tâm sống kiếp hôm nay
Tình xưa giấu kín, mong ngày tháng quên.
Huỳnh Bá Phúc
13/01/2013
Nỗi Niềm
Trần gian lạc bước đời nhau,
Nên duyên nặng gánh sầu đau… em về!
Kim tiền ủ dột cơn mê
Người quên lối hẹn, câu thề hôm xưa.
Bảo không chờ ngõ nắng mưa
Sao lòng mãi đợi sớm trưa con đò
Toàn ơi! muộn – lỡ câu hò
Gửi vào thơ nhúm tàn tro tình buồn.
Trần Phạm Bảo Bình
15/01/2013
Mong em vui sống
Trần gian là một bể dâu
Con đò rời bến, mang sầu chi em?
Phạm phải tình, lòng vương men
Tỉnh, say, say, tỉnh, bao phen lụy tình.
Bảo lòng hãy giữ niềm tin
Câu hò tìm lại riêng mình em ơi!
Bình yên là một sớm mơi
Nhìn em vui sống cho đời vần thơ.
Huỳnh Bá Phúc
(16/01/2013)
Tình Xưa Theo Gió
Trần tình với bóng – đêm khâu!
Biết ai cạn tỏ chén sầu cùng em(?)
Kim châm, muối xát vào tim,
Xé lòng, lệ đắng, môi mềm, mắt cay.
Bảo quên mà vẫn nhớ hoài
Lặn trong ngày tháng mộng dài thiên thu
Toàn nghe buốt lạnh tâm tư
Tình xưa theo gió tạ từ duyên xưa.
Trần Phạm Bảo Bình
16/01/2013
Bình Thường Thôi
Trần tình với bóng – đêm khâu,
Trần gian ai sẽ chia sầu cùng em?
Kim châm, muối xát vào tim,
Phạm vào cay đắng, nỗi niềm ưu tư.
Bảo là giấc mộng thiên thu?
Bảo quên sao vẫn chần chừ nhớ ai.
Toàn là ký ức khó phai?
Bình thường thôi! giấc mộng dài sẽ qua…
Huỳnh Bá Phúc
(28/01/2013)
Cánh Buồm Thơ
Trần tình chỉ bóng không hình
Trần gian độc ẩm riêng mình thơ thôi
Kim tiền mua chuộc lòng người
Phạm vào năm tháng, nụ cười khuyết hao
Bảo thời gian chớ ước ao
Bảo con tim mọi ngọt ngào hãy quên
Toàn là mật đắng làm nên
Bình yên xa bến lênh đênh cánh buồm.
Trần Phạm Bảo Bình
02/02/2013
* Trần Phạm Bảo Bình, bút danh Trường Phi Bảo
* Huỳnh Bá Phúc, bút danh Trần Kim Bảo Toàn
Lập trình trái tim
Ta viết mấy dòng mã tình yêu
Nạp lại trái tim đã tiêu điều
Tạo ra phiên bản tình như mộng
Chờ gặp người thương phát lệnh yêu.
Ta gõ enter và đợi chờ
Trái tim thổn thức chạy cùng thơ
Đột nhiên sai nhịp gây tràn số
Tình bỗng treo trong mộng lửng lơ.
Ta dò từng mã mong tìm lỗi
Lạc hồn trong mộng quá xa xôi
Lỗi đâu nằm ở đôi dòng mã
Mà lỗi từ trong tim đơn côi!
Huỳnh Bá Phúc
06/02/2013
Bình thường thôi
Trần tình với bóng – đêm khâu,
Trần gian ai sẽ chia sầu cùng em?
Kim châm, muối xát vào tim,
Phạm vào cay đắng, nỗi niềm ưu tư.
Bảo là giấc mộng thiên thu?
Bảo quên sao vẫn chần chừ nhớ ai.
Toàn là ký ức khó phai?
Bình thường thôi! giấc mộng dài sẽ qua…
Huỳnh Bá Phúc
(28/01/2013)
Để cuộc đời là một giấc mơ
Ta ném thuyền thơ xuống bến sông
Cho nước cuốn đi, vơi nỗi lòng
Cho những nhớ nhung chìm hư ảo
Để sóng xô vào, tan nhớ mong.
Ta đứng ven bờ lòng hóa băng
Nhìn ký ức xưa đã xa dần
Nhìn trăm nghìn nhớ tan cùng nước
Để tình lưu lại dưới sông trăng.
Ta về gom chút tình còn lại
Gởi hết vào thơ, mộng liêu trai
Gởi cả tâm tư cùng xuân mới
Để lòng thanh thản chốn trần ai.
Ta khắc vào tình đôi câu thơ
Để trái tim thôi mãi thẩn thờ
Để không cô quạnh cùng năm tháng
Để cuộc đời là một giấc mơ.
Huỳnh Bá Phúc
31/01/2013
(Thi đàn Việt Nam)
Mộng
Dòng đời dệt mộng hóa dòng thơ
Gửi vào hư ảo những mong chờ
Mưa xuân đánh thức hồn phiêu lãng
Giật mình, cô quạnh, vẫn bơ vơ
Huỳnh Bá Phúc
(01/02/2013)