MỘC GIA TRANG

"…Hãy sống như đời núi, vươn tới những tầm cao…"
Danh mục: Riêng một góc trời

Để cuộc đời là một giấc mơ

THÁNG 022

Thuyen_Tho

Ta ném thuyền thơ xuống bến sông
Cho nước cuốn đi, vơi nỗi lòng
Cho những nhớ nhung chìm hư ảo
Để sóng xô vào, tan nhớ mong.

Ta đứng ven bờ lòng hóa băng
Nhìn ký ức xưa đã xa dần
Nhìn trăm nghìn nhớ tan cùng nước
Để tình lưu lại dưới sông trăng.

Ta về gom chút tình còn lại
Gởi hết vào thơ, mộng liêu trai
Gởi cả tâm tư cùng xuân mới
Để lòng thanh thản chốn trần ai.

Ta khắc vào tình đôi câu thơ
Để trái tim thôi mãi thẩn thờ
Để không cô quạnh cùng năm tháng
Để cuộc đời là một giấc mơ.

Huỳnh Bá Phúc
31/01/2013
(Thi đàn Việt Nam)

Mộng

THÁNG 022

chu-de-anh-thang-8-mua-1

Dòng đời dệt mộng hóa dòng thơ
Gửi vào hư ảo những mong chờ
Mưa xuân đánh thức hồn phiêu lãng
Giật mình, cô quạnh, vẫn bơ vơ

Huỳnh Bá Phúc

(01/02/2013)

(Thi đàn Việt Nam)

Thuộc danh mục: Huỳnh Bá Phúc, Năm 2013, Riêng một góc trời, Thơ 7 chữ, Thơ Cổ Phong | Không cho phép bình luận

Vu vơ

THÁNG 017

Chiều vắng thả hồn mộng với mơ
Bóng ai chợt đến rất tình cờ
Nắng tắt, hoàng hôn như chợt tỉnh
Tỉnh rồi sao mắt vẫn ngẩn ngơ?

Huỳnh Bá Phúc
(Đã đăng Tạp chí hoa sứ – Đại học Đại cương Thủ Đức – 1998)

(Thi đàn Việt Nam)

Tam khúc

THÁNG 025

Một trời mây trắng thênh thang nhớ

Yêu nửa vầng trăng, nửa trái tim

Vì ai hờ hững xa xôi quá

Lạc nửa vầng trăng trong nửa tim.

oOo

Mưa mang day dứt, mưa nhung nhớ

Mưa nhớ người yêu, mưa chửa tan

Mưa tan một nửa, mưa ngơ ngẩn

Mưa ngẩn ngơ hoài, mưa mênh mang.

oOo

Ta đã yêu ai từ dạo đó

Một thời hoa nắng trắng trang thơ

Tình ta như chiếc thuyền nan nhỏ

Lướt giữa dòng hoa nắng trắng xôn xao…

Huỳnh Bá Phúc

20/12/1997 – 23/03/1998