THÁNG 0414
Cảnh bờ hồ.
Bờ hồ ngắm cảnh họ…thơm nhau
Mặc kệ người qua có lầu bầu
Liếc dọc chê rằng em…xí xọn
Nhìn ngang trách bảo bé…lau chau
Quay phim cảnh ấy về xao xuyến
Chụp ảnh tuồng kia lại cơ cầu
Tức tửi duyên mình sao ế dzị?
Bờ hồ ngắm cảnh họ…thơm nhau?
Lí Lắc
Cảnh xóm phố
Quán nhỏ hai thằng nó đập nhau
Đi ngang có một chị mang bầu
Công an cũng kệ vênh râu ngáp
Trưởng xóm lờ đi cúi mặt chau
Nhộn nhạo đầu đường ra tới ngõ
Xôn xao cuối xóm lượn sang cầu
Tò mò du khách nhìn… ra thế
Quán nhỏ hai thằng nó đập nhau.
Phương Nguyên
Cảnh bờ hồ
Bờ hồ tí tởn chúng ôm nhau
Chỉ có “mi” thôi chẳng dính bầu
Chú bé ngồi nhìn thì mắt trợn
Ông già ngó thấy khẽ mày chau
Cần hôn má thắm chàng năn nỉ
Muốn được đào tiên hắn phải cầu
Bực bội nhưng đành đưa mắt liếc
Bờ hồ tí tởn chúng ôm nhau
Huỳnh Bá Phúc
13/04/2013
THÁNG 0414
Vấn trăng!!!
Tiêu sầu đối bóng ngỏ cùng trăng
Ướm hỏi còn không chốn mộng bằng?!
Để gửi thân này thôi tủi hận
Và mong đời ấy hết trầm thăng
Đem tình nhóm lại hương nồng ấm
Trả lạnh xua về cõi giá băng
Xóa sạch tàn dư đời bụi bặm
Ru hồn ngóng vọng với đêm rằm.
Chiều Sông Quê
ĐÁP THAY TRĂNG!!!
Thử trả lời thay ý của trăng
Nàng ơi cõi mộng vẫn đang bằng!!
Lời yêu thánh thót như đàn khảy
Ước hẹn cao vời tựa nốt thăng
Nguyện lấy thân trùm cho ấm dạ
Và đem tim đốt để tan băng.
Yêu trăng không vậy xin người nói
Nếu chịu, đừng nên để quá rằm!
Huỳnh Bá Phúc
13/04/2013
THÁNG 0414
ĐỐI ẨM
Chẳng rời nhau nhé hỡi chàng thơ
Đối ẩm đêm nay dưới nguyệt mờ
Tri kỷ tao phùng bên suối mộng
Tri âm hội ngộ giữa đồi mơ
Ý từ hòa điệu nghe xao xuyến
Câu chữ hợp vần thấy ngẩn ngơ
Hai kẻ hai phương trời cách biệt
Mà sao lại thổn thức mong chờ!…
Thuonghoai Ngannam
NGÀY EM ĐI
Đến hạ năm này sẽ bỏ thơ
Vì trăng xuất giá mãi phai mờ
Đường thi lạc lõng như cơn gió
Tứ tuyệt mơ màng tựa giấc mơ
Nếu lỡ xa rồi không thấy nhớ
Thì dầu gặp cũng đừng làm ngơ
Tri âm, tri kỷ đành ly biệt
Chỉ có con tim vẫn cứ chờ!…
Huỳnh Bá Phúc
13/04/2013
THÁNG 0414
Sụt cân
Hè về quẫy đạp khỏe cho thân
Biết thế , đi bơi lại ngại ngần
Cẳng thấy y như cành xấu hổ ( cây trinh nữ)
Sườn trông giống hệt cái phong cầm ( piano)
Tại vì quên ngủ tìm câu thánh
Do bởi bỏ ăn kiếm ý thần
Xác khủng hôm nao giờ tụt ký
Mỗi thằng giấy lộn được tăng cân
Anh Xuân Lê
Sụt cân
Một vợ thôi mà đã cực thân
Thêm bà nhí nữa quả tần ngần
Tiền lương mới lãnh luôn xài hết
Chiếc xế vừa mua cũng ráng cầm.
Phục vụ bà nhà nhanh tựa gió
Chiều lòng vợ lẻ khỏe như thần.
Yêu nhiều thì ốm, ôm thì yếu
Cứ mãi yêu-ôm phải sụt cân
Huỳnh Bá Phúc
13/04/2013
THÁNG 0414
Nói Cũng Thừa!…
(ntd-mltn 698)
Một lũ gian tham nói cũng thừa!…
Hạng này nghe tới đã không ưa
Thanh tra tựa gãi đâu còn mới
Xử lý như khều lại rất xưa
Bọn nọ thâu hàm đem đứng nắng
Tên này lột mão bắt ngồi mưa
Phạt thêm cho gỡ vài năm lịch
Cái dạ người dân ngẫm mới vừa
ntd
Thấy Quá Thừa!…
Quan tham khắp chốn rất dư thừa!…
Xó chợ, đầu đường, thấy khó ưa
Chạy chức, tham ô là chuyện nhỏ
Moi tiền, đút lót chỉ trò xưa.
Thằng kia đét đít mang phơi nắng
Bọn đó cởi truồng bắt tắm mưa
Để chúng ra đồng cày mấy mẫu
Ăn cơm với muối nữa là vừa.
Huỳnh Bá Phúc
13/04/2013
THÁNG 0414
(Tặng NL)
TRÊU CHÓ!
Sốt cao mấy bữa người vàng võ
Cũng tại ra đường trêu cắn chó (Chó cắn)
Chích thuốc mấy lần kim rõ to
Chủng ngừa đôi bận sẹo không nhỏ
Đắp chăn hai lớp, kéo qua tai
Quấn chiếu ba vòng, vùi tránh gió
Mũi dãi chảy dầm như bé con
Mẹ về đét đít, đến mông đỏ.
Lí Lắc
NHẮN NHỦ
Có kẻ ỷ rằng mình có võ
Khoa chân vênh váo hù cùng chó
Xuất chiêu múa đá hét ngông cuồng
Thất thế tợp nhai gầu lớn nhỏ
Gây chiến vang mồm rống tợ loa
Phản công hoảng vía vù như gió
Nghe nè đừng vội thói ba hoa
Kẻo mặt quê lên thêm muối đỏ
HANSY
CÓ VÕ CŨNG BẠI THÔI
Hôm qua ấy bảo con nhà võ
Chấp cả ba anh, em với chó
Thất sắc mồ hôi đọng lại to
Kinh hồn cái ấy teo thành nhỏ
Ngó sơ cái ngực chỉ như chanh
Nhắm kỹ, bàn tay nhanh tựa gió
Võ giỏi cũng đành nằm dưới thôi
Sờ cho một phát ửng lên đỏ
Huỳnh Bá Phúc
30/03/2013
THÁNG 0414
Sơn nữ lên ngàn nay…phải gió, Thầy lang châm cứu đả huyền môn
Sơn nữ lên ngàn phạm khí ôn
Toàn thân tím tái bụng đau dồn
Thầy lang miệng phán e không ổn
Gia chủ mắt trừng sợ phải chôn
Chấn thủy điểm vào nơi cuống rổn
Đan điền nhấn tới vạch càn khôn
May thay trúng huyệt người co thốn
Tính mạng giờ đây đã bảo tồn.
Gần Đất Xa Trời
TRỐN THƠ
Lâu ngày biếng võ luyện văn ôn
Bất chợt hôm nay lại nhớ dồn
Kiếm ý nghe chừng như chẳng được
Tìm vần có lẽ đã rồi chôn
Cô đùa nói khẽ con này dại
Bạn ghẹo la ầm nhóc đó khôn
Mặc kệ bao lời chê, tớ trốn
Không thơ bởi khối việc đang tồn.
Phương Nguyên
CHÍCH THUỐC
Sơn nữ làm gì giống… mắc ôn
Ở không lâu quá… lực bị dồn
Mò tay trúng huyệt rồi thì ổn
Chích thuốc gần đùi khỏi bị chôn
Đã bảo xong rồi mà cố rốn
Còn đòi tiếp nữa thật là khôn
Thầy lang mệt mỏi, kim cong thốn
Vẫn cứ mần thôi kẻo… thuốc tồn!
Huỳnh Bá Phúc
12/04/2013
THÁNG 0414
GIẦY
“Ôm chân” lấy nghiệp sống trên đời
Một dạ chung tình chết chẳng thôi
Vượt mọi chông gai đà thẳng tiến
Băng qua sóng cả vượt trùng khơi
Buồn tình tản bộ trên đường vắng
Vui vẻ tung bay giữa đất trời
Tối đến mặc cho chân lật mặt
Riêng Giầy chờ sáng đón chân Người
Khoát Từ Đức
PHONG TRẦN
Tự tại, ung dung giữa cõi đời
Đi tìm tri kỷ mãi không thôi.
Tâm hồn giản dị như sông cả
Ý chí phiêu bồng tựa biển khơi.
Nếu lỡ phàm phu trong cõi tục
Thì xin chính trực giữa lòng trời.
Hồng nhan khắp chốn, tình không bạc
Vẫn thiếu trong Tim bóng một Người…
Huỳnh Bá Phúc
12/04/2013
TRI NHÂN
Hồng nhan bạc mệnh giữa sông đời
Khép kín tim sầu ẩn tránh thôi
Khướt tửu lòng gian buồn sóng dậy
Vay tình nghĩa cạn khóc dòng khơi
Tam xuân ấm áp còn rời bạn
Nhất vụ gieo neo cũng trách trời
Tản mạn phù vân tìm hảo hữu
Tri nhân khó hiểu được tâm người
Sóng Tình
03/01/2019
THÁNG 0414
Chiều mưa!!!
Chiều nay bất chợt ngẩn ngơ buồn
Gió gọi mưa về cứ thế tuôn
Lạnh lẽo cho đời thêm nhạt thếch
Cô đơn để dạ khóc tình suông
Anh nơi xứ lạ ôm sầu nhớ
Kẻ chốn quê nhà lắng tủi buông
Trách cớ mà chi trời đã định
Duyên mình – giọt nước chẳng chung nguồn
Chiều Sông Quê
Chiều mưa!!!
Ngõ vắng chiều mưa bất chợt buồn
Lòng sầu cố nén lệ thầm tuôn
Thề nguyền trọn kiếp ra lừa lọc
Ước hẹn chung tình chỉ hứa suông
Duyên nợ mong hoài mà chẳng đến
Bóng hình giữ mãi vẫn chưa buông
Dù cho phận bạc, tình không thắm
Chẳng trách trời kia đã tạo nguồn
Huỳnh Bá Phúc
12/04/2013
THÁNG 047
CHỜ
Chờ người khách lạ… đứng bên sông
E ấp cười duyên ửng má hồng
Mắt ngọc mơ màng, lòng trộm nhớ
Môi ngà tủm tỉm, dạ thầm mong
Xuân qua mấy bận luôn chờ đợi
Hạ đến bao mùa mãi ngóng trông
Mưa nắng con đò đâu quản ngại
Chờ người khách lạ… đứng bên sông!
Thuonghoai Ngannam
TRỞ VỀ
Khách lạ chiều về đứng bến sông
Mang bao kỷ niệm gửi mây hồng
Cau xanh một thuở còn lưu luyến
Áo tím ban chiều vẫn nhớ mong
Hạ đến bao lần tim định tỏ
Thu về mấy độ dạ thầm trông
Đò quên bờ cũ, không còn đợi
Khách lạ chiều về đứng bến sông!
Huỳnh Bá Phúc
07/04/2013